Tối hôm đó, khi nhìn thấy con trai con dâu trở về, bà Kiều vui mừng đến mức cười mãi không ngậm được miệng, giọng nói hơi cao khi hỏi chuyện khiến cả nhà cảm thấy có chút không thoải mái.

Trương Thời Kinh khẽ xoa cánh tay, “Mẹ ơi, hay mẹ nói chuyện bình thường chút nhé?

Bà Kiều phịch một tiếng đặt đĩa thức ăn lên bàn, “Mẹ làm sao mà không bình thường? Em trai và em dâu con xa nhà hai năm, khó khăn lắm mới về, mẹ là mẹ mà không được vui chắc?

Trương Thời Vũ vội vàng làm dịu tình hình, “Thời Kinh, em nói chuyện với mẹ kiểu gì thế?

Trương Thời Kinh lườm mắt, “Nhưng em vừa thấy anh nhăn mặt mà!