Nghỉ ngơi xong, hai người quyết định không về nhà. Vì đã nói với gia đình là đi Nam, vừa ra khỏi nhà một ngày mà quay về sẽ khiến mọi người lo lắng, nên Hạ Uyển Ương quyết định trong vài ngày tới sẽ xử lý xong chuyện này. Hai người nghỉ ngơi trong không gian rồi ngủ một giấc, đến khi tỉnh dậy trời vừa tờ mờ sáng. Hạ Uyển Ương kéo Trương Thời Dã đi ăn sáng, rồi thừa lúc Hạ Thanh Sơn vẫn còn ở nhà, hai người trực tiếp đến nhà họ Hạ. Hạ Uyển Ương thần bí gọi bố mẹ vào thư phòng, rồi lấy cuốn sổ ra đưa cho bố, “Bố, bố xem cái này đi! Hạ Thanh Sơn mở sổ ra xem kỹ, vừa xem đến trang thứ hai, ông đập mạnh tay xuống bàn, tiếng “bốp vang lên rõ ràng. “Uyển Uyển, con lấy cái này ở đâu ra? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương