Một tiếng sau, Hạ Uyển Ương mồ hôi nhễ nhại nằm bò trên ngực Trương Thời Dã, khổ sở nói, “Ông xã, lúc nãy anh không dùng cái đó, là muốn có thêm một đứa con nữa sao?
Trương Thời Dã nhẹ nhàng vuốt ve lưng cô, “Khi sinh Tiểu Tinh Tinh và Tiểu Nguyệt Nguyệt, anh đã thề rằng đời này có hai đứa là đủ rồi, không cần thêm con nữa. Nhân dịp em đi chơi hơn hai mươi ngày, anh đã làm một ca tiểu phẫu rồi, nên em cứ yên tâm, dù có làm gì, chúng ta cũng sẽ không có con thêm đâu.
Hạ Uyển Ương ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn hắn, “Anh… anh đi thắt ống dẫn tinh rồi sao?
Trương Thời Dã gật đầu, “Hai năm nữa là chính sách kế hoạch hóa gia đình sẽ được triển khai, phụ nữ sẽ phải đặt vòng tránh thai. Anh không muốn em phải chịu như thế, nên anh đi làm thay em. Em yên tâm, đây chỉ là một ca phẫu thuật đơn giản thôi, không ảnh hưởng gì đến hạnh phúc nửa đời sau của em đâu. Em vừa rồi không phải đã cảm nhận được rồi sao?
Hạ Uyển Ương hờn dỗi lườm hắn, “Anh nói gì thế chứ? Em lo cho sức khỏe của anh thôi!