Sắc mặt Trương Thời Dã lập tức tối sầm lại, anh kéo Hạ Uyển Ương sang một bên rồi đá mạnh vào chiếc bàn…

Hai người vốn ngồi ở bàn đầu tiên, với chiều cao gần 1m9 và chân dài 1m2 của Trương Thời Dã, cú đá ấy khiến chiếc bàn bay thẳng vào tường và vỡ tan thành từng mảnh.

“Mày chửi cho đã rồi phải không? Cái nghĩa địa nào phát nổ để mày chui ra vậy? Con mèo con chó gì cũng đòi vào đại học à? Mẹ mày không dạy mày rằng chỉ tay vào người khác là mất lịch sự sao? Có cần tao nhét mày lại vào lò rồi đúc lại không? Tao nói cho mày biết, người trước từng chỉ tay vào cô ấy đến giờ còn chưa lành đấy. Nếu mày còn dám gây sự, cái bàn kia sẽ là số phận của mày!

“Uyển Uyển, đi thôi!

Mặc kệ mọi người ngơ ngác, hai người lập tức rời khỏi lớp.