Trương Thời Dã nghe thấy tiếng Hạ Uyển Ương gọi thì lập tức chạy tới, nhìn thấy gương mặt cô đỏ bừng vì tức giận, sắc mặt anh cũng trầm xuống, “Sao thế, vợ? Giang Tư Tư lo lắng chạy theo, “Uyển Uyển, em làm gì thế? Hôm nay bố mẹ chồng em và cả nhà đều đến, em không sợ làm mất mặt à? Trương Thời Dã lạnh lùng cười, “Mất mặt gì? Uyển Uyển ở nhà họ Trương này muốn làm gì thì làm, muốn nói gì thì nói, ai dám chê cười cô ấy? Giang Tư Tư vội giải thích, “Tôi không có ý đó! Hạ Uyển Ương đáp trả, “Chị lúc nói không có ý này, lúc lại không có ý kia, vậy chị rốt cuộc muốn gì đây? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương