Hai ngày sau, bà Kiều đưa Tô Mạn tới Thượng Hải. Hạ Uyển Ương vui mừng khôn xiết, đón tiếp họ nhiệt tình. Nhìn ngôi nhà nhỏ được trang trí đẹp đẽ cả bên trong lẫn bên ngoài, bà Kiều không khỏi kinh ngạc. “Trời ơi, trang trí kiểu này chắc tốn không ít tiền nhỉ! Trương Thời Dã đặt hành lý xuống sàn, “Mẹ, không tốn bao nhiêu đâu, đều là đồ sẵn có cả thôi. Hạ Uyển Ương niềm nở đưa bà Kiều và Tô Mạn vào phòng ngủ. Nhìn hai đứa trẻ nằm trên giường cũi, bà Kiều vui mừng vỗ đùi, “Ôi trời, cháu trai cháu gái của tôi đáng yêu quá đi mất! Uyển Uyển giỏi quá, lần đầu sinh mà đã cho Thằng Tư một cặp sinh đôi. Con không biết đâu, ba chồng con bây giờ ngày nào cũng đi khoe với mấy ông lão hàng xóm, nói rằng con dâu nhà họ Trương sinh cho một cặp ‘hoa bổng nhi’! “Hoa bổng nhi? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương