Về đến nhà, Viên Hồng đã chờ sẵn trong phòng khách, “Vào nhà đi, mọi thứ đã được chị dọn dẹp xong. Cháo kê và canh cũng được hâm nóng rồi. chị định mang đến bệnh viện, nhưng sáng nay khi anh hai về nói mọi người sẽ xuất viện, chị quyết định chờ ở nhà.

Mẹ Hạ cảm kích nói, “Cảm ơn con, một đêm vất vả rồi còn phải chạy qua chạy lại.

Viên Hồng cười, “Dì khách sáo quá. Bố mẹ chồng con không ở đây, chăm sóc Uyển Ương là bổn phận của con. Tháng ở cữ con sẽ lo liệu, dì cứ yên tâm giao cô ấy cho con!

Trương Thời Dã tiếp lời, “Một lát nữa con sẽ gửi điện báo cho ba mẹ ở quê, bảo họ lên đây hôm nay. Con đã xin nghỉ ba ngày, trong ba ngày này con sẽ chăm sóc Uyển Ương, phiền mẹ và chị dâu giúp con trông hai đứa nhỏ.

Nói xong, anh đưa Hạ Uyển Ương vào phòng và đóng cửa lại, “Bảo bối, dậy nào, chúng ta về nhà rồi. Đưa anh vào không gian để anh tắm rửa giúp em, rồi ăn chút gì đó và ngủ một giấc nhé.