Quyết định về Thượng Hải xong, Trương Thời Dã liền dẫn Hạ Uyển Ương ra ga tàu mua vé. Vé giường nằm sớm nhất cũng phải bốn ngày sau, tính ra thời gian như vậy là vừa đủ để chuẩn bị mọi thứ cần thiết cho chuyến đi.

Mua vé xong, Trương Thời Dã và Hạ Uyển Ương trở về nhà. Cô bắt đầu sắp xếp những đồ dùng nhỏ, còn hắn thì đóng gói những thứ cồng kềnh để gửi trước về Thượng Hải, vì còn có gia đình anh hai cùng đi nên không tiện mang quá nhiều hành lý trên chuyến tàu.

Ba ngày sau, mọi thứ đã chuẩn bị xong. Bà Kiều gọi cả nhà lại, lấy tiền công quỹ ra chia.

“Nhà mình tổng cộng có 13,520 đồng, phần của nhà Thời Dã là nhiều nhất, còn lại là do anh cả và anh ba kiếm từ việc bán bánh, và trợ cấp của anh hai. Mấy năm qua ngoài việc xây nhà và lo cho các con đi học, chi tiêu không đáng kể, bố mẹ vẫn có thể kiếm điểm công. Mẹ chia thành năm phần, mỗi phần 2,704 đồng, làm tròn là 2,700 đồng cho mỗi gia đình. Giờ chia luôn!”

Hạ Uyển Ương từ chối, “Chúng con không cần đâu, để lại cho bố mẹ dưỡng già. Sau này chúng con ít về, không ở gần để phụng dưỡng, thì sẽ bù đắp bằng tiền bạc.”