Nhân lúc Trương Thời Dã đi tắm, Hạ Uyển Ương lục trong tủ quần áo ra một chiếc váy ngủ dây đen. Chiếc váy này luôn nằm dưới đáy tủ, chắc đến Trương Thời Dã cũng quên mình từng chuẩn bị nó.

Chiếc váy ôm sát cơ thể Hạ Uyển Ương, dường như được may đo cho riêng cô, độ dài vừa vặn đến gốc đùi, phô bày đôi chân dài thẳng tắp. Những ngón chân nhỏ xinh cũng không kém phần quyến rũ, được tô điểm bằng lớp sơn đỏ từ khu thương mại ở Cảng Thị, trông như những viên đá quý lấp lánh, khiến đôi chân nhỏ trắng mịn của cô thêm phần gợi cảm, khiến người ta muốn nâng niu trong lòng bàn tay.

Nhưng thu hút nhất vẫn là đôi “trái đào căng tràn trước ngực, như hai chú thỏ nhỏ nghịch ngợm, không yên phận mà run rẩy, dường như muốn thoát ra khỏi lớp áo mỏng.

Mái tóc đen như thác nước được búi cao thành kiểu tóc củ hành nhí nhảnh, để lộ chiếc cổ thiên nga trắng ngần. Nếu bỏ qua dấu vết hoa mai còn sót lại do ai đó để lại, cô trông như một chú thiên nga cao quý. Chỉ là, nếu không phải trước đó cô muốn dành cho anh một bất ngờ, thì giờ cô chắc hẳn đã bị anh “ăn sạch từ lâu rồi.

Trương Thời Dã bước ra với chiếc khăn tắm quấn quanh eo, và hình ảnh đầu tiên đập vào mắt anh là cảnh cô bé nhỏ đang khom người trải giường.