Kể từ khi Tô Mạn về làm dâu, Viên Hồng cảm thấy mình dường như chẳng còn việc gì để làm nữa. Mỗi sáng sớm, chị dâu lớn đều dậy rất sớm, chuẩn bị bữa sáng cho cả gia đình, và còn tranh thủ làm nhiều món ăn vặt mang ra ngoài bán.

Không chỉ vậy, anh cả Trương Thời Phong và hai đứa nhỏ Đại Oa, Nhị Oa dần trở nên rạng rỡ hơn hẳn. Trương Thời Phong lúc nào cũng ăn mặc chỉnh tề, còn Đại Oa và Nhị Oa thì cười nhiều hơn.

Thời gian trôi nhanh, chẳng mấy mà đến ngày Tết. Tô Mạn đảm nhiệm việc nấu nướng, Viên Hồng phụ bếp, còn Hà Hoa chưa về nhà chồng nên được xem như khách.

Hạ Uyển Ương tặng cho mỗi phụ nữ trong nhà một chiếc áo len cashmere và một chiếc áo bông màu đỏ. Áo bông do Viên Hồng và Hà Hoa tự tay làm, nhưng bông và vải đều do Hạ Uyển Ương cung cấp. Đàn ông trong nhà thì mỗi người được tặng một chiếc áo kiểu Tôn Trung Sơn màu xanh lam, Viên Hồng nhanh nhẹn, làm xong tất cả trong nửa tháng, vừa kịp để cả nhà diện vào ngày Tết.

Nhìn các chị dâu bận rộn trong bếp, Hạ Uyển Ương lén phàn nàn với Trương Thời Dã, “Các chị dâu làm hết cả rồi, em làm gì đây? Như vậy có vẻ em hơi lười không?