Cảm giác này kéo dài cả tuần, Trịnh Vũ cuối cùng cũng không chịu nổi, nhưng còn chưa kịp hành động thì Tề Tiểu Huệ đã xuất hiện.

Hôm đó tan làm, Tề Tiểu Huệ chặn Trịnh Vũ, người đang theo sau lưng Lâm Phi Phi, “Đồng chí Trịnh, tôi có chuyện muốn nói với anh!”

Trịnh Vũ quay đầu nhìn cô, chỉ vào mũi mình, “Tôi? Cô tìm tôi? Tôi có quen cô không, chị gái?”

Tề Tiểu Huệ đột nhiên lớn tiếng, “Chị gái? Tôi mới mười chín tuổi, anh còn nhỏ hơn tôi à?”

Trịnh Vũ cười khẩy, “Mười chín à, tôi tưởng cô ba mươi rồi chứ. Có chuyện gì không?”