Tự tôn của Giang Kỳ không cho phép anh thừa nhận rằng cô gái anh từng yêu đến tận xương tủy lại là người có thể làm bất cứ điều gì để đạt mục đích.

“Giữa chúng ta không còn gì để nói nữa.” Giang Kỳ lạnh nhạt nói. “Hà Minh Nguyệt, sau này gặp nhau thì cứ coi như không quen biết.”

Lòng Hà Minh Nguyệt chợt trùng xuống.

Giang Kỳ lại có thể đối xử với cô bằng thái độ này sao?

“A Kỳ… anh vẫn còn giận chuyện trước đây của em và Trình Tinh Hải phải không… Anh biết mà, chuyện đó đâu phải chỉ là lỗi của em.”