“Ồ, đây chẳng phải là Diệp Tiểu Cẩn sao? Thật không ngờ cậu cũng len lỏi được vào Đại học Kinh Đô đấy?” Người vừa nói chính là một trong nhóm học sinh từ trường trung học trực thuộc Đại học Kinh Đô mà Diệp Tiểu Cẩn từng gặp trong cuộc thi Toán quốc gia. Trường trung học này chỉ cách Đại học Kinh Đô một con phố. So với Đại học Kinh Đô, đồ ăn ở trường trung học rõ ràng không ngon bằng. Vì vậy, Lục Bác Văn và đám bạn thường xuyên đến nhà ăn của Đại học Kinh Đô để ăn. Đại học Kinh Đô cũng không quá khắt khe về việc này. Người vừa nói là Bao Đạt Minh, một cậu trai trắng trẻo, nhưng ánh mắt lại khiến người khác khó chịu. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương