“Ông tự làm khổ mình thành ra thế này, lương có tăng được chút nào đâu.”

“Thế nên, hiệu trưởng Chu , tôi chỉ muốn tốt cho ông mà khuyên, có những chuyện vô ích thì đừng cố làm, mất công mà chẳng được gì.”

Sắc mặt Chu Tân Nghĩa đen lại, cố nhịn cơn giận.

Ông không muốn gây chuyện với Đinh Văn Vĩ ngay trước cửa Sở Giáo dục, trông sẽ rất xấu hổ.

Đứng bên cạnh, Kiều Mộc Lương cũng mang vẻ mặt thích thú như đang xem kịch, ánh mắt khiến người khác không thoải mái.