“Về sau đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa. “Hiệu trưởng, em thích môi trường yên tĩnh. Diệp Tiểu Cẩn thẳng thắn nhìn Chu Tân Nghĩa. Chu Tân Nghĩa lập tức hiểu ý, “Chuyện lần này coi như bỏ qua, nhưng nếu để tôi phát hiện cô cậy quyền bắt nạt người khác một lần nữa, thì lập tức rời khỏi trường ngay. Vương Phượng Anh hoàn hồn, liên tục cúi đầu cảm ơn Diệp Tiểu Cẩn. Tần Dao cũng tái mặt, không ngờ mình lại chọc phải Diệp Tiểu Cẩn. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương