Chu Tân Nguyên cười nhạt, đưa tay vỗ vai Diệp Văn Xương.

“Tôi khuyên cậu, nên làm hòa với người nhà trước đã.”

“Sau đó hãy nghĩ cách nương nhờ quan hệ mà tiến thân.”

Những lời này chẳng khác nào dao cứa vào mặt mũi Diệp Văn Xương, lột sạch lớp ngụy trang của anh ta.

Sắc mặt anh ta đỏ bừng, hai tay nắm chặt thành quyền.