Bên này, Trình Tinh Hải lại chạy lên tầng 36.

Tới nơi, quản lý khách sạn ân cần bấm chuông cửa.

Chuông vang lên vài tiếng, cửa từ bên trong được mở ra.

Hứa Hưng Văn đang ngậm một quả táo, ra mở cửa. Cậu liếc qua quản lý khách sạn, ánh mắt không kiềm được mà dừng lại trên người Trình Tinh Hải.

Không phải cậu tò mò gì, mà chỉ vì người đàn ông này quá xuất chúng. Đứng cạnh vị quản lý mập mạp của khách sạn, anh ta như toát lên hào quang của nhân vật chính.