Tằng Hưng Hiền thở dài liên tục. “Muốn tìm một hai nhân tài triển vọng, sao mà khó thế này.” Ông cúi đầu, tập trung chấm bài. “Chữ của đứa trẻ này viết cũng đẹp, để tôi xem…” “Câu đầu tiên hoàn toàn đúng, câu thứ hai cũng đúng, câu thứ ba sai một câu phụ… câu thứ sáu sai hai câu phụ.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương