Ánh mắt của Diệp Tiểu Cẩn đã ngấn lệ.

Cô nhanh chóng nói: “Được, em không nói gì, em chỉ gọi anh trai đến thôi.

Diệp Tiểu Cẩn không dám trì hoãn, lập tức gọi điện thoại cấp cứu, sau đó nhanh chóng chạy về hội trường. Khi đến bàn tiệc, cô cố gắng che giấu vẻ lo lắng trên mặt.

Cô nắm lấy tay áo của Diệp Quân, bình tĩnh nói: “Anh, anh đi với em một chút.

Diệp Quân ngước mắt nhìn cô, “Tiểu Cẩn, em muốn đi đâu?