Phải mất hơn nửa giờ, Diệp Thường An mới thuyết phục được Diệp Quân rằng anh thật sự không có chuyện gì xảy ra. Xử lý xong chuyện này, Diệp Thường An cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. “Anh sẽ đưa em về nhà gặp ba mẹ anh trong vài ngày tới nhé?” Câu nói bất ngờ này khiến Lâm Tinh giật mình không nhẹ. “Sao gấp vậy?” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương