Diệp Quân vội vàng chạy đến, mặt tái mét vì sợ hãi. Anh lập tức bế Lưu Duyệt lên, lao thẳng ra cửa, lòng nóng như lửa đốt, chỉ ước có thể ngay lập tức đến bệnh viện. May mắn là họ đang ở thành phố, ra ngoài liền bắt được xe. Lý Thúy Thúy và Diệp Tiểu Cẩn chạy theo, thở hổn hển vì kiệt sức, nhưng khi ra đến cửa thì Diệp Quân đã đi mất dạng. Hai mẹ con nghỉ ngơi một chút, Diệp Tiểu Cẩn nói: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương