Lưu Duyệt không nhịn được, đấm nhẹ vào người Diệp Quân:

“Anh tránh ra đi.

Diệp Quân như được ân xá, vội nhường chỗ.

Lưu Duyệt đổ nước trong chậu đi, thêm nửa bát bột mì vào rồi khéo léo chà xát lòng lợn.

So với sự vụng về của Diệp Quân, động tác của cô trông thật dễ chịu.