Tiêu Nguyệt càng ngày càng ghét gia đình của Lý Thúy Thúy.

“Nhị Nhị, đừng buồn nữa, Chu Văn Duệ chỉ là có chút tò mò về cô ta thôi.

“Qua vài ngày nữa cậu ấy sẽ quay lại chơi với em mà.

“Cái đứa như Diệp Tiểu Cẩn, vừa gầy nhom vừa xấu xí, sao mà so với em được?

Nghe thế, Tiêu Nhị Nhị liền ngừng khóc: “Đúng vậy, cô ta gầy nhách, xấu chết đi được!

“Cô ta xấu xí như vậy, có tư cách gì mà tranh giành với em chứ!

Tiêu Nguyệt mỉm cười gật đầu đồng ý, vẻ mặt tràn đầy vui vẻ.

Lý Thúy Thúy đang làm việc ở trang trại gà. Cô ấy ôm đống rơm vào chuồng gà để lót nền, thấy có mấy người đang nhìn mình chằm chằm, bàn tán không ngừng, chẳng rõ nói gì. Thúy Thúy hơi mím môi, lòng nặng trĩu, nghĩ rằng mọi người lại đang nói về việc cô không chịu nhún nhường với người lớn.

“Cô chính là Lý Thúy Thúy à? Một phụ nữ bắt đầu lên tiếng.

Thúy Thúy ngạc nhiên, đáp lại đầy rụt rè: “Là tôi... có chuyện gì sao?

“Cô thật là giỏi quá!

Lý Thúy Thúy đầy vẻ ngạc nhiên: “Hả?

Lý Bình nhìn cô đầy nhiệt tình: “Nghe nói cô và con gái cô rất giỏi nuôi gà, chính hai người đã chữa khỏi dịch bệnh cho gà đấy.

“Cô học được những điều này từ đâu vậy?

“Nhà tôi năm nay cũng định nuôi vài con gà, liệu chúng tôi có thể học hỏi kinh nghiệm từ cô không?

Những người khác cũng ùa đến, ai nấy đều rất ngưỡng mộ Thúy Thúy.

“Chị Lý, tôi cũng muốn học hỏi chị một chút.

“Đúng vậy, nghe nói trước đây chị làm việc ở vườn cây, quả là phí phạm tài năng!

“Sau này chúng tôi đều muốn học hỏi chị, đừng có ghét chúng tôi ngốc nghếch đấy nhé.

Thúy Thúy đỏ mặt, vội xua tay: “Không không, không phải tôi đâu, là con gái tôi tự làm thức ăn cho gà.

Cô chưa bao giờ được nhiều người chú ý đến như vậy, thực sự cảm thấy choáng ngợp.

Bình thường cô là một người hiền lành, thầm lặng, chẳng bao giờ được như thế này.

“Mọi người hiểu nhầm rồi…

Những người này khá chất phác.

Nghe nói thức ăn cho gà của Thúy Thúy có thể chữa khỏi dịch bệnh, họ rất tò mò, lại sợ người có tài năng như cô sẽ khó gần. Giờ thấy cô dễ nói chuyện, họ đều rất quý mến.

“Chị khiêm tốn quá rồi, có được một cô con gái tài giỏi như thế, bản thân chị cũng tài giỏi lắm!

“Chị Lý, mấy ngày nay chúng tôi đều chú ý đến chị, chị làm việc chăm chỉ, đúng là một người giỏi giang.

“Đúng vậy, chỉ có điều chị hơi xa cách một chút, chúng tôi cũng ngại không dám đến nói chuyện với chị.

Cả ngày hôm đó, Lý Thúy Thúy vừa làm việc vừa cẩn thận giữ mình, sợ thu hút sự chú ý rồi lại bị nói xấu. Nhưng lúc này đây, trong lòng cô lại cảm thấy ấm áp. Cô biết rằng tất cả những thiện cảm này đều nhờ vào tài năng của con gái.

Vì Cẩn Bảo có năng lực, nên bản thân cô cũng được người khác chú ý đến.

“Tôi chỉ sợ mình vụng về, không biết nói chuyện thôi.

Mọi người cùng bật cười, kéo Thúy Thúy lại, an ủi cô.

Khi về nhà, Thúy Thúy vẫn giữ nụ cười trên mặt, tâm trạng vô cùng vui vẻ.

Diệp Tiểu Cẩn kéo mẹ đi tham quan “khu trồng dâu tây của mình.

Bên cạnh nhà, một mảnh đất nhỏ trồng đầy dâu tây, được phủ kín bằng màng giữ nhiệt. Những cây dâu tây xanh mướt, gốc rễ chắc chắn, lá cây căng mọng.

“Cẩn Bảo, đây là gì vậy?

Diệp Tiểu Cẩn vui vẻ giới thiệu: “Đây là dâu tây, một loại trái cây hiếm đấy mẹ ạ.

“Chờ đến khi thời tiết ấm hơn, khoảng hai tháng nữa sẽ kết trái.

“Lúc đó chúng ta có thể mang ra phố bán, chắc chắn bán được giá cao.

“Dâu tây? Lý Thúy Thúy có chút hoài nghi.

Cô không biết dâu tây là gì, nhưng nghĩ chắc là một loại trái cây.

“Cẩn Bảo, người trong thôn mình nhà nào cũng tự trồng ít trái cây mà.

“Nếu muốn ăn thì chỉ cần xin ít từ hàng xóm là được rồi.

“Chẳng ai lại đi mua trái cây ngoài phố cả…

Diệp Tiểu Cẩn lắc đầu: “Mẹ cứ tin con đi, người thành phố có tiền hơn.

“Chỉ cần trái cây của mình ngon, nhất định sẽ bán được.

Lý Thúy Thúy tuy không hiểu rõ, nhưng thấy con gái mình phấn khởi như vậy nên cũng không muốn làm cô bé nhụt chí.

“Được được, Cẩn Bảo của mẹ giỏi nhất.

“Đợi khi quả chín, bảo ba đưa con lên thành phố bán cái này…

Cô nghĩ một lúc rồi nói, “cái gì... dâu nhỉ?

Diệp Tiểu Cẩn che miệng cười: “Dâu tây đó mẹ!

Cô lại chỉ vào bờ suối: “Mẹ ơi, mai con định dọn sạch cỏ dại ở bờ suối, để trồng một số cây đào ở đó.

Chỗ bờ suối có thể khai khẩn để trồng trọt, nhưng đất ở đó không màu mỡ. Trước đây Lý Thúy Thúy từng trồng bắp cải bên bờ suối mà cây chẳng phát triển tốt lắm. Nhưng Diệp Tiểu Cẩn thì chẳng quan tâm, cô còn có phân bón dinh dưỡng toàn phần cho cây trồng.

Sau khi tuyết rơi vài ngày, thời tiết ấm áp, nắng đẹp liên tục. Diệp Tiểu Cẩn dọn sạch cỏ dại, bón phân cho đất, chờ đến khi có mưa sẽ trồng cây đào.

Diệp Tiểu Cẩn phơi nắng dưới ánh mặt trời.

Lần này không còn ở trong căn nhà tối om nữa.

“Hệ thống, cho tôi rút thưởng đi! Nhất định lần này tôi sẽ gặp may!

“Lần trước rút sáu lần... thì có năm lần là hạng B.

“Lần duy nhất được hạng A là kỹ thuật trồng cây ăn quả sơ cấp, tuy rất hữu ích nhưng mà…

“Ai mà không muốn gặp may hơn chứ.

Hệ thống không nhịn được cằn nhằn: “Ký chủ, cô thật sự rất may mắn rồi đấy, đúng là người so với người tức chết mà.

Diệp Tiểu Cẩn nhìn vào giao diện quay thưởng, nhấn nút rút thưởng.

Ánh sáng ngũ sắc tụ lại.

Lần này có sáu luồng sáng, trong đó có bốn ánh sáng màu xanh lam, một màu đỏ và một màu cam.

“Màu cam?

Diệp Tiểu Cẩn chớp mắt, cấp S là màu tím, vậy màu cam này là gì đây?

【Chúc mừng ký chủ nhận được phần thưởng hạng B: 100 kg thức ăn gia cầm tăng cường】

【Chúc mừng ký chủ nhận được phần thưởng hạng B: 30 con cá cỏ giống!】

【Chúc mừng ký chủ nhận được phần thưởng hạng B: 1000 hạt giống mướp chất lượng cao!】

【Chúc mừng ký chủ nhận được phần thưởng hạng B: 100 cân phân bón dinh dưỡng toàn phần cho cây trồng!】

【Vận may đến rồi! Chúc mừng ký chủ nhận được phần thưởng hạng A: Một máy lọc nước!】

【Sao chiếu mệnh! Chúc mừng ký chủ nhận được phần thưởng hạng siêu A: +1 điểm thể lực!】

Hệ thống “hừ hừ trách móc: “Ký chủ còn bảo mình không may mắn nữa ~

Diệp Tiểu Cẩn nhìn qua phần thưởng, xoa cằm suy nghĩ: “Máy lọc nước à?

“Trông có vẻ vô dụng, nhưng cũng cần thiết đấy chứ. Nước giếng uống trực tiếp, mưa xuống là nước cũng chẳng trong lắm.

“Hơn nữa nếu trong nước có khoáng chất, chẳng phải dễ bị sỏi thận sao?

Cô ngước lên trời, cảm thấy điều này cũng có lý.

Rồi cô nhìn sang phần thưởng siêu A.

“Đây là lần đầu tiên mình rút được phần thưởng siêu A, mà chỉ cộng có 1 điểm thể lực thôi sao?

“Thật keo kiệt! Một điểm có tác dụng gì chứ!

Diệp Tiểu Cẩn cau mày.

Cô đọc phần mô tả, thể lực của một thanh niên nam trung bình là 10 điểm, còn nữ giới là 8 điểm.

Ngay lập tức, cô vui vẻ hẳn lên: “10 điểm là thể lực đầy đủ à?

“Nếu rút thêm 10 lần, chẳng phải mình sẽ có sức khỏe như một người đàn ông trưởng thành sao?

“Người đàn ông trưởng thành thường gánh được hơn 50 kg đấy.

“Trước đây mình xách một, hai cân cũng thấy nặng, giờ có khi xách được mười mấy cân luôn ấy chứ?

Đôi mắt của Diệp Tiểu Cẩn sáng rực, lập tức chạy về nhà để thử nghiệm.