Một đêm trôi qua. Sáng sớm, Diệp Tiểu Cẩn đã nghe thấy tiếng bố mẹ dậy từ sớm. Cô lắng tai nghe họ nói chuyện: “Nhanh về nhà mới xem thế nào rồi. Em thấy tối qua họ còn làm việc đấy.” “Không biết có giẫm lên dâu tây nhà mình không nữa. Dạo này không mang lên thành phố bán được.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương