Tôn Trường Thuận quay đầu, chờ đến khi mọi người đi hết mới nói chuyện với Quách Thanh Tùng.

“Anh nói nghe đáng sợ vậy, chứ làng ta trước giờ có ai làm chuyện gì xấu đâu?”

“Rau cải, lúa thì chẳng ai thèm trộm, nhưng cá thì khác!” Quách Thanh Tùng trừng mắt: “Ngoài kia, một cân cá cũng vài hào, đều là tiền cả.”

“Người tham lam, vì tiền mà làm chuyện độc ác thì có gì lạ? Phải cảnh giác thôi.”

“Dự án nuôi cá trong ruộng này là duy nhất trong vùng. Nếu thành công, chúng ta có thể dùng để xin hỗ trợ từ cấp trên, có phải tuyệt vời không?”