Sau bữa trưa, Lưu Duyệt ngồi trò chuyện riêng với cha mình. “Ba, con sống ở đây rất tốt, vừa có thể làm việc kiếm tiền.” “So với việc ở nhà chỉ quanh quẩn bên anh trai, mọi thứ ở đây đều tốt hơn nhiều.” “Ba về rồi, đừng nói với mẹ rằng điều kiện nhà họ Diệp tốt, cứ bảo là rất nghèo đi.” “Con không muốn mẹ lại đến tìm con xin tiền.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương