Phí Hình nói xong, cúi đầu cắn nhẹ vào cổ nàng. Chung Ly thấy nhột, không nhịn được né tránh, nàng bật cười: “Được rồi, đừng nghịch nữa, hoàng thượng chẳng phải còn công vụ phải xử lý sao?”

Phí Hình lúc này nào còn tâm trạng để làm việc, chàng liền vươn cánh tay mạnh mẽ, bế nàng đặt lên bàn làm việc, khẽ cười trầm thấp: “Bây giờ để nàng xem kỹ thuật của ta thực sự thế nào.”

Nói rồi, chàng cúi người áp sát nàng. Tim Chung Ly đập loạn nhịp, nàng không kìm được khẽ cầu xin, “Thiếp đâu có nói chàng không giỏi đâu.”

Trước kia thì không giỏi thật, nhưng đàn ông thì không bao giờ chịu thừa nhận điều đó.

Từng lớp váy áo của nàng xếp chồng lên bàn, bàn tay rắn chắc của Phí Hình siết chặt lấy eo nàng. Chung Ly có chút lúng túng, khẽ gọi “Tam thúc”, nhưng chàng không nghe thấy, cúi xuống hôn nàng, chặn hết những lời nàng muốn nói. Nụ hôn của chàng thật sự khiến nàng run rẩy, nàng không thể thốt ra lời từ chối nào nữa, nụ hôn mãnh liệt nhanh chóng nhấn chìm nàng.