Thanh Tùng mở tiệm thêu có tên là “Cẩm Tú Phường, chủ yếu bán các sản phẩm thêu hai mặt, ngoài ra còn bán thêm một số đồ thêu tinh xảo khác.
Thêu hai mặt của Chung Ly và mẫu thân nàng vốn do Trương mama truyền dạy. Hiện nay, đã có mấy a hoàn học được kỹ thuật này, và các sản phẩm thêu của họ được bán tại cửa tiệm. Cửa tiệm là do Chung Ly tìm kiếm, a hoàn cũng do nàng mua, nhưng thêu hai mặt là tay nghề độc đáo của Trương mama. Vì thế, Chung Ly chỉ lấy bốn phần lợi nhuận, còn lại sáu phần, Trương mama và Thanh Tùng mỗi người ba phần.
Chung Ly quyết tâm mở cửa tiệm không chỉ vì đã từng trải qua cuộc sống nghèo khó, mà còn vì nàng không chịu được việc phải nhàn rỗi. Hậu cung không có phi tần, nên những việc cần nàng lo toan thực ra không nhiều, nàng cũng có thời gian và tinh lực để quản lý việc kinh doanh của cửa tiệm. Có tiền thì mới có thể đứng thẳng người. Lần trước khi quyên góp tiền, nàng có thể góp nhiều như vậy, suy cho cùng cũng là nhờ có tiền trong tay. Nếu không có tiền, dù nàng có lo lắng về quân lương đến đâu cũng chẳng giúp được gì.
Thực ra nàng không phải là người vô dục vô cầu, đã trở thành hoàng hậu, nàng muốn hoàn thành vai trò này thật tốt. Nhìn các đại thần từ việc chê bai nàng, rồi dần chuyển sang khen ngợi, trong lòng nàng không khỏi cảm thấy thoải mái. Cuối cùng, việc nàng có thể làm được những điều này cũng liên quan đến việc có tiền trong tay.
Chung Ly có ý muốn mở rộng quy mô kinh doanh của cửa tiệm. Giờ đây Thanh Tùng và Thanh Diệp đã thoát khỏi thân phận nô tịch, tài sản cũng được ghi vào tên của họ. Với sự giúp đỡ của họ trong việc quản lý, Chung Ly chỉ cần đứng sau hậu trường. Khi xem sổ sách đã xong, trong cung cũng đã chuẩn bị hàng Tết.