Bà mụ với giọng đầy vui mừng, cười nói: “Chúc mừng Hoàng thượng, chúc mừng Hoàng thượng, là một tiểu hoàng tử.” Nói xong, bà ôm đứa trẻ đến trước mặt Phí Hình, mong rằng Hoàng thượng sẽ vui mừng khôn xiết và nhìn ngắm đứa bé cẩn thận. Nhưng ai ngờ, trong mắt chàng chỉ có Hoàng hậu nương nương. “Ly Nhi?” Phí Hình thậm chí không chú ý đến lời bà mụ, chàng nắm lấy cổ tay của Chung Ly, cảm nhận mạch đập của nàng. Chỉ khi biết nàng chỉ là quá mệt mỏi mà ngất đi, chàng mới thở phào nhẹ nhõm. Sau đó, chàng mới liếc nhìn đứa bé. Đứa trẻ mới sinh ra tự nhiên chưa thể nói là đẹp, Phí Hình nhìn thoáng qua, ánh mắt lóe lên sự ngạc nhiên, rõ ràng không ngờ con của chàng lại... xấu như vậy. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương