Vào tháng Mười, lá cây trong ngự hoa viên hầu như đã rụng hết, thời tiết càng ngày càng lạnh. Đại Chu lại một lần nữa tấn công Thanh Châu, nhưng vẫn không thành công. Hai bên cứ thế giằng co. Tướng quân Lý không phải người hấp tấp. Dù biết rằng cần kết thúc nhanh chóng, ông vẫn không dám tấn công vội, luôn chờ đợi cơ hội thích hợp. Trong chiến tranh, ai không giữ được bình tĩnh thường sẽ để lộ sơ hở. Thời gian trôi đi chậm chạp, khi bụng Chung Ly đã tám tháng, kinh thành mới nhận được tin chiến thắng. Chiến thắng lần này có công lớn nhờ Phí Hình, khi Cẩm Y Vệ phát hiện ra có nội gián của Tần Minh ở Thanh Châu, Phí Hình đã chỉ đạo tướng quân Lý và tướng quân Triệu dàn dựng một màn kịch. Cái gọi là “một núi không thể chứa hai hổ”, tướng quân Triệu vốn rất có năng lực, nhưng phải làm phó tướng, nên đã tỏ ra bất mãn. Tướng quân Lý cũng thường xuyên trách mắng, không chịu nghe theo ý kiến của ông. Khi mâu thuẫn giữa hai người lên đến đỉnh điểm, người của Tần Minh liền liên lạc với tướng quân Triệu, hứa hẹn rất nhiều điều tốt đẹp, vẽ ra vô số viễn cảnh tươi đẹp. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương