Khi chàng đến nơi, Lăng Lục đang thẩm vấn một trong ba tên thái giám, mỗi tên bị nhốt ở một ngục riêng, hai kẻ trong số đó đã bất tỉnh.

“Chúng đã khai chưa?”

Nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Hoàng thượng, Lăng Lục vội hành lễ, rồi hổ thẹn đáp: “Thuộc hạ vô dụng, vẫn chưa moi được lời nào từ chúng.”

Phí Hình xắn tay áo lên, lạnh giọng ra lệnh: “Ra ngoài.”

Khi Lăng Lục bước ra khỏi ngục, hắn liếc thấy bàn tay thon dài trắng trẻo của Hoàng thượng đang cầm chiếc kìm sắt bên cạnh. Đó là chiếc kìm được rèn từ loại sắt thượng hạng, tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo. Lăng Lục chưa bao giờ sử dụng nó, không rõ vì sao chủ tử lại chọn thứ đồ này.