Thấy Thừa Nhi chăm chú nhìn chằm chằm vào đồ ăn, Chung Ly mỉm cười, dẫn mấy đứa nhỏ đi rửa tay, “Nếu đói rồi, thì ngồi xuống ăn thôi.” Thừa Nhi vui vẻ gật đầu, ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn, những trách móc dành cho Tam thúc trong lòng cậu bé cũng dần tan biến, cậu nhanh chóng ngồi xuống ăn vui vẻ. Chung Ly thường thích ăn món chay, còn thịt thì không có nhiều loại hợp khẩu vị. Thu Nguyệt mang đồ ăn tới mà không lường trước được việc Thừa Nhi và các em sẽ đến, nên thức ăn không nhiều. Chung Ly hôm nay chọn ăn món chay và chia thịt gà cùng tôm cho ba đứa trẻ. Sau bữa ăn, Chung Ly nói: “Các đệ còn có bài học, về học đi, ta ở đây không sao, các đệ đừng lo lắng.” Tiểu Hương và Tiểu Tuyền đều nhìn nàng với ánh mắt lo lắng, Chung Ly cười xoa đầu hai đứa, “Ta thật sự không sao.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương