Không biết từ lúc nào, ngày sứ đoàn vào kinh chỉ còn lại hai ngày. Thấy quan viên mãi vẫn chưa đưa con gái nhà nông vào cung, Phí Hình mới hỏi một câu: “Chẳng qua chỉ là chọn ba mươi tỳ nữ thật thà, ngoan ngoãn mà thôi, một tháng rồi vẫn chưa chọn xong sao? Sao vậy? Chẳng lẽ đợi sứ đoàn rời đi rồi mới chọn à?” Sứ đoàn vào cung, chắc chắn cung đình sẽ phải tổ chức yến tiệc, nhu cầu về cung nữ và thái giám tự nhiên rất lớn. Phí Hình luôn cho rằng biến một người đàn ông thành thái giám là trái với thiên lý, nên chàng hoàn toàn không đề cập đến việc bổ sung thêm tiểu thái giám. Ai ngờ đến nước này rồi mà ba mươi cung nữ cũng chưa chọn xong. Quan viên chịu trách nhiệm về việc này tim đập mạnh, vội vàng quỳ xuống. Những năm trước, việc tuyển chọn tú nữ đều mất rất nhiều thời gian, hơn nữa chàng yêu cầu chọn con gái nhà nông. Những cô gái này thường phải làm việc dưới mưa nắng, da dẻ thô ráp, muốn tìm một mỹ nhân thực sự chẳng dễ dàng. Hắn đã cử người xuống nông thôn tìm kiếm khá lâu mới tìm được ba, bốn người có nhan sắc khá, những người còn lại thì thật không nỡ nhìn. Hắn chậm trễ lâu như vậy cũng vì muốn tìm thêm những người có nhan sắc nổi bật và tính tình ôn hòa. Nay thấy hoàng thượng đã thúc giục, hắn biết không thể kéo dài thêm nữa, bèn nhanh chóng nói: “Có vài người đang được dạy quy củ, những người còn lại thần sẽ chọn xong trong hôm nay, ngày mai cho họ vào cung.” Phí Hình nghe vậy mới không nói thêm gì nữa. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương