Chung Ly rất thích cảnh xuân với những cành liễu mảnh mai lay động trong gió và tiết trời ấm áp. Vừa xuống xe ngựa, khóe môi nàng đã khẽ cong lên. Thừa Nhi cũng vô cùng phấn khích, vừa xuống xe ngựa đã chạy ngay về phía những chiếc thuyền nhỏ bên bờ hồ.

Thu Sương và những người khác lập tức đuổi theo, có họ giám sát nên Chung Ly cũng yên tâm. Nàng cùng với Phí Hình thong thả dạo bước dọc bờ hồ. Đi được một đoạn, Phí Hình bất ngờ nắm lấy tay nàng. Chung Ly khẽ giật mình, mặt nàng đỏ ửng lên. Nàng khẽ giật tay nhưng không thể thoát ra, nhìn thấy nhiều cặp đôi khác cũng đang tay trong tay bên bờ hồ, nàng mới thôi không giãy giụa nữa.

Khi cả hai đang tiếp tục bước đi, Phí Hình đột nhiên tinh mắt phát hiện một người. Đó là Lục Diễn Duệ, với chiếc áo dài màu xanh lam và mái tóc đen buộc đơn giản, trông hắn toát lên vẻ khí chất rắn rỏi và thanh tao như cây tùng cây bách.

Phí Hình nheo mắt lại, không thể ngờ rằng trong lần hiếm hoi ra ngoài, lại tình cờ gặp hắn. Ngay lập tức, Phí Hình muốn kéo Chung Ly quay đầu rời đi. Tuy nhiên, khi ánh mắt chạm vào bàn tay hai người đang nắm, cảm giác muốn tránh mặt Lục Diễn Duệ trong lòng Phí Hình dần tan biến.

Lục Diễn Duệ cũng nhìn thấy họ.