Trong mắt Chung Ly đầy sự mơ hồ, ánh nhìn vô thức dừng lại trên vết thương của chàng. Nghĩ đến dáng vẻ chàng liều chết chiến đấu vì nàng, nỗi sợ hãi trong lòng nàng bỗng chốc tan biến quá nửa. Có thể gả cho một người đàn ông sẵn sàng hy sinh vì mình, đã tốt hơn kiếp trước của nàng rất nhiều. Chung Ly cố gắng thuyết phục bản thân không được tham lam, chấp nhận số phận đi, nhưng không hiểu sao, trong lòng vẫn cảm thấy bồn chồn không yên. Phí Hình đưa tay ôm nàng vào lòng, khẽ nói: “Ta không biết nói những lời hoa mỹ, cũng không giỏi dỗ dành nữ nhân vui vẻ, nhưng ta có thể hứa, sau này sẽ không hành xử hồ đồ như trước nữa. Tin ta một lần, được không? Hơi thở ấm áp của chàng phả bên tai nàng, mùi hương thuốc thoang thoảng trên người chàng xâm chiếm khứu giác nàng. Cơ thể Chung Ly không khỏi cứng đờ, sợ chạm phải vết thương của chàng, nàng không dám động đậy, một lúc lâu sau mới nhẹ nhàng gật đầu. Nàng có chút lúng túng, mặt đỏ bừng, rời khỏi vòng tay chàng, khẽ nói: “Chuyện thích khách đã điều tra rõ chưa? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương