Từ xưa đến nay đã có không ít trường hợp ngoại thích can thiệp triều chính, nhưng Chung Ly chỉ có một người cậu, mà Chung Ẩn lại là người vô cùng thật thà. Về sau, dù Chung Ly có trở thành hoàng hậu, cũng không cần lo rằng nàng sẽ lợi dụng để nâng đỡ nhà mẹ đẻ.

Chung Ly không hề biết họ đang suy nghĩ gì. Nàng chỉ đến thăm một nhà Phúc Hựu Đường. Khi đến, bọn trẻ đang theo thầy học bài, tiếng đọc sách vang lên đều đều, lướt qua tai nàng. Những âm điệu trầm bổng, biểu cảm chân thành trên gương mặt non nớt của lũ trẻ đều thể hiện khát khao mãnh liệt với tri thức.

Chung Ly rất hài lòng, nàng không dừng lại quá lâu, chỉ lặng lẽ đứng ngoài cửa sổ quan sát một lúc, sau đó rời đi.

Thừa Nhi từ đầu đến cuối đều như có điều gì suy nghĩ. Cậu bé không ngừng nhớ về chuyện đã xảy ra ở Dưỡng Tâm Đường. Thật ra cậu cũng không hiểu hết, nhưng cứ nghe nhị phu nhân một lúc nói hoàng thượng, một lúc lại nhắc tam gia, khiến cậu không biết bà đang nói về ai. Thừa Nhi chỉ mơ hồ cảm thấy, dường như chị gái sắp bị ai đó cướp mất rồi.

Cậu trở nên uể oải, khi xuống xe ngựa, đầu cúi thấp. Chung Ly cũng có nhiều tâm sự, không nhận ra sự bất thường của cậu.