Thừa Nhi và mấy đứa trẻ không biết Tiết thần y là ai, chỉ tò mò lắng nghe. Chung Ly cảm giác như toàn bộ sức lực trong cơ thể bị rút cạn, hình dáng mảnh khảnh của nàng khẽ lắc lư. Hạ Hòa lo lắng đỡ lấy cánh tay của nàng, “Tiểu thư? Chung Ly đôi mi dài khẽ run, trên mặt hiện rõ vẻ mệt mỏi. Nàng chỉ lắc đầu, ngẩng lên nhìn về phía Hạ Thảo rồi nói: “Hạ Thảo, ngươi đi chuẩn bị xe ngựa, chúng ta sẽ chờ ở trà quán. Từ bến cảng đến phủ mới còn một quãng khá xa, lại dẫn theo trẻ con, không thể đi bộ được. Hạ Thảo gật đầu ngay lập tức. Thu Nguyệt và Hạ Hòa lo lắng đi cùng nàng vào trà quán. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương