Sau khi La Ngọc lui xuống, Chung Ly gọi Thu Nguyệt tới và nói: “Tối nay ngươi về phủ Trấn Bắc Hầu một chuyến. Không cần vào phủ, chỉ cần gặp Tam thúc và trả lại ngân phiếu cho ngài ấy.” Thu Nguyệt có chút kinh ngạc, “Chủ nhân và Tam gia...” Chung Ly gật đầu, trầm giọng nói: “Sau này ngài ấy sẽ không tới nữa. Trả lại ngân phiếu cho ngài ấy đi.” Chung Ly giữ lại trang sức và y phục. Nếu trả lại cả những thứ này, e rằng sẽ làm tổn thương lòng tự trọng của anh, dù sao cũng là chia tay trong hòa thuận, không bằng để lại chút thể diện cho nhau. Hai vạn lượng bạc kia thực sự là quá nhiều, nàng không thể giữ. Thu Nguyệt nhìn nàng như muốn nói gì đó nhưng lại thôi. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương