Tần Mộc Lam và Hạ Băng Duệ nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của Phong Tử Tuấn, không khỏi ngạc nhiên. “Phong Tử Tuấn, anh làm gì tối qua vậy mà trông như ma thế này? Phong Tử Tuấn lắc đầu, khuôn mặt đầy vẻ u sầu: “Tôi đã gặp Huệ Hinh và con gái Tiểu Hoa, nhưng… họ không nhận tôi. Huệ Hinh còn nói thẳng rằng Tiểu Hoa không phải con tôi. Nhưng nhìn Tiểu Hoa đi, ai cũng thấy rõ con bé giống tôi. Vậy mà cô ấy vẫn cứng miệng không chịu thừa nhận. Dù biết không nên cười, nhưng Hạ Băng Duệ không nhịn được, bật cười: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương