Tần Mộc Lam nghe thấy lời của Tạ Triết Lễ, lập tức hiểu ý anh ta muốn nói gì, khuôn mặt bỗng đỏ ửng.

“Anh...”

Nhưng còn chưa kịp nói hết câu, Tạ Triết Lễ đã bế cô lên, trực tiếp bước vào trong phòng.

Đợi đến khi Tần Mộc Lam tỉnh dậy, trời đã sáng hôm sau.

“Tạ Triết Lễ...”