Cuối năm 2009, mùa đông sau trận tuyết đầu tiên.

Tư Tĩnh đứng lặng trước cửa xe, ánh mắt dừng lại nơi khung cửa sổ – nhìn Quan San San đã không còn hơi thở.

Anh không biết cảm xúc trong lòng mình lúc ấy là gì.

Là yêu sao?

Thứ anh dành cho Quan San San, phần lớn là nỗi sợ hãi, chứ không phải tình yêu.