Nghe thấy Mutou nhắc đến Tư Học Trung, Tô Dương lập tức nhíu mày — lão già chết tiệt này đúng là cứ khơi trúng chỗ đau người khác.

“Đúng vậy, không biết ngài Mutou có điều gì chỉ dạy?

Mutou thở dài:“Tôi thật sự lấy làm tiếc. Chủ tịch Tư là một doanh nhân xuất sắc, ông ấy có nhiều phẩm chất rất đáng để chúng tôi học hỏi!

Tô Dương cười nhạt một tiếng.

Mutou đúng là đang diễn kịch mèo khóc chuột — nhỏ vài giọt nước mắt cá sấu, làm như thể bản thân là Bồ Tát cứu thế.