Trình Anh Kiệt vừa nói chuyện, Tô Dương chỉ có thể gật đầu, đẩy xe lăn đưa ông tiến vào công viên Á Vận. Gặp đèn đỏ ở ngã tư, hai người dừng lại chờ. Trình Anh Kiệt từ tốn lên tiếng:“Trong mười năm qua, kinh tế Hoa Quốc phát triển như vũ bão, khắp nơi đều là cao ốc, đại lộ rộng rãi, đường phố bằng phẳng. “Cuộc sống của người dân ngày càng khấm khá hơn… Tô Dương lặng lẽ lắng nghe, không nói một lời. Mãi đến khi đèn xanh bật sáng, anh mới đẩy xe lăn đưa Trình Anh Kiệt băng qua vạch sang đường, đi vào trong công viên. “Cậu nhìn thế nào về tương lai của tỉnh Đông Giang? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương