Tô Dương vừa nói xong thì lại quay về giường nằm, kéo chăn lên, không buồn để ý đến ai nữa. Tần Nhạn bất lực quay sang nhìn Cục trưởng Quách. Cục trưởng cũng cau mày, ông đã nhìn ra rồi — Tô Dương đúng là kiểu người “lỳ như bánh chưng.Nhưng ông cũng không thể không thừa nhận, Tô Dương nói rất có lý. – Vậy đi, tôi sẽ cho người phát thông cáo, chứng minh cậu vô tội! – Đây đã là nỗ lực lớn nhất mà chúng tôi có thể làm rồi. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương