Xuân Thành – Cục cảnh sát thành phố. Tô Dương vẫn nằm trên giường, giữ nguyên tư thế cũ. Dù ngoài kia có sóng gió thế nào, hắn cũng chẳng bận tâm, miễn là thấy thoải mái là được. Không khiến chuyện này ầm ĩ lên, thì lấy đâu ra cơ hội lần sau? Lẽ nào để cho cái chết của Tư Học Trung trôi qua một cách lặng lẽ như vậy? Hắn lặng im nằm đó, cho đến khi nghe thấy tiếng bước chân vang lên ngoài cửa phòng giam. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương