Tần Nhạn cũng đã phản ứng kịp, lập tức quay người đi ra khỏi phòng họp. Giang Vệ Quốc nhanh chóng đuổi theo, hai người một trước một sau, lao thẳng về phía phòng giam nơi Tô Dương đang bị tạm giữ. “Anh lấy được bằng chứng từ đâu vậy? Tần Nhạn vừa sải bước nhanh hơn, vừa quay sang nhìn Giang Vệ Quốc. Giang Vệ Quốc cười lạnh một tiếng:“Do ăn may thôi, làm sao so được với cảnh sát Tần tài giỏi đây, có thể nhốt một người trong sạch như tờ giấy suốt mấy ngày trời… Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương