Nghe xong câu đó, Hoàng Minh cười rạng rỡ, nét mặt đầy sự đắc ý.Ông ta đã ẩn nhẫn nhiều năm trong Tư thị, chính là để chờ đến ngày hôm nay.

Lúc trước, ông còn tưởng Tư Dao sẽ không tiếp quản Tư thị, nhưng ai ngờ con nghịch tử vô ơn này lại chẳng nhớ gì đến ân tình của người cậu như ông.

Rõ ràng ông đã nói cho nó biết chuyện nó không phải con ruột của Tư Học Trung,Vậy mà đổi lại là gì?

Một tràng mắng mỏ đầy cay độc từ chính đứa cháu ruột.

Còn thằng Tô Dương đó thì là cái thá gì?!Vậy mà cũng dám mở miệng dạy đời ông?