Khoé mắt Tô Dương ửng đỏ, anh vỗ nhẹ lên vai Quan Phi. “Nhóc con, cậu hồi phục từ bao giờ vậy? “Sao không gọi điện báo cho anh một tiếng? “Còn anh nữa, lão Tín, Quan Phi khỏi bệnh rồi sao anh không nói với tôi, lại còn lén lút đưa cậu ấy đến đây? Vương Tín cười khổ:“Tổng giám đốc Tô, tôi cũng vừa sáng nay ra ngoài mới gặp lại Quan Phi thôi. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương