Ngay khoảnh khắc tiếng nói vang lên từ ngoài cửa, cả phòng họp lớn của Tập đoàn Tư thị lập tức rơi vào một sự yên lặng chết chóc. Sự yên lặng kỳ quái đó khiến người ta chỉ cảm thấy sống lưng lạnh buốt. Trình Hoa là người đầu tiên quay đầu lại, anh nhìn người đàn ông trung niên đang chậm rãi bước vào từ cửa, há miệng định nói gì đó, nhưng cứ như có cả ngàn câu nghẹn nơi cổ họng, không cách nào nói ra được. Ánh mắt của Cát Vĩ Dân đầy vẻ khó tin, ông nhìn chằm chằm về phía cửa, đồng tử gần như tản mờ. Tư Học Trung… Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương