Tô Dương bắt chéo chân, tựa người vào ghế, vừa lắc lư vừa nhìn chằm chằm vào một chiếc camera giấu kín đang nhấp nháy trong góc phòng. Chuyện đã rùm beng đến mức này rồi, vậy mà Tư Học Trung vẫn nhịn không ra mặt? Chẳng lẽ là do mâu thuẫn vẫn chưa đủ gay gắt? “Hai vị à, lấy hòa làm quý. Hôm nay tôi – Tô Dương – làm chủ, mọi người kiềm chế cái tính khí lại đi. Có gì thì về công ty rồi cãi nhau tiếp. Hạ Phú Cường hừ lạnh một tiếng. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương